Top

Sep 22, 2016



Xúc cảm âm nhạc

Những cơn mưa lững thững dắt theo những con nắng lặng lẽ trên những con phố. Chúng dắt nhau đi, đi mãi,.. đi về đâu chúng chẳng biết nữa. Không biết chúng tìm gì ở những con phố quen thuộc? Phải chăng đó là chút ký ức dịu ngọt của những ngày đã qua.

Anh và em có phải cũng như những cơn mưa hay con nắng kia? Chúng ta đã quen trong một ngày mà những cơn mưa chợt đến và chợt đi chỉ đủ làm vương những hạt mưa trên vạt áo. Những đám mây cứ kéo đến che đi cái nắng heo hắt trong những buổi trưa hè. Anh nhớ đó là những ngày đầu tháng 8.

Hôm nay, lại một lần anh nghe bài hát mà anh vẫn thường nghe em hát. Em hát không hay, nhưng những lời em hát sao theo anh mãi... Những lúc ấy, anh lại nhớ...

Góc phố này nơi mình quen nhau
có những chiều mưa rơi ướt vai
có những lần mình hẹn ngày mai
hẹn yêu mãi hẹn chung lối đi.
Chúng ta quen nhau bao lâu nhưng chưa một lần lỗi hẹn. Duy chỉ có một lần em đã hẹn và không bao giờ đến. Anh ước cái giây phút đó sẽ chẳng đến. Nếu quay ngược thời gian, liệu em có đến như đã hẹn không?

Mình đã hẹn rất nhiều cái ngày mai, hẹn đó hẹn đây, hẹn đong đầy ngày tháng, kể cả những cái hẹn của hai đứa ở một ngày mai chung lối đi về. Vậy mà nay chỉ còn mình anh tiếp bước và trong lòng "chỉ còn lại những mùa nhớ" tại "góc phố này, nơi mình quen nhau. Dù cho, phố hôm nay không thiếu người qua nhưng sao anh thấy thiếu vắng một điều gì đó quan trọng. Anh cho đó là em.

Càng đi, anh lại như anh nhớ. Dường như chiều dài con đường bước chân em và anh đi qua trùng khớp với bài ca mà em đang hát. Lúc ấy, anh đi bên em và nhìn em, vẫn thích thú lắng nghe từng lời trong bài ca em hát:
Còn lại anh còn bao yêu thương
nơi góc phố bóng em xa mờ
và con tim anh dành nơi ai
là bờ vai là màu tóc rối.
Anh vốn không thích những bài có giai điệu quá chậm và "nhuộm màu thương nhớ". Anh vẫn thường nói đó là cái "Sến" của âm nhạc. Thế mà giờ đây, anh lại mở lên nghe và chăm chú nghe từng câu từng chữ với những cái một thời anh cho là "sến" ấy. Anh không tin đó là sự thật. Bởi sự thật là anh đã dần mất đi "đôi bờ vai", dần mất đi cái hình ảnh "tóc rối" mỗi khi em đến lúc nào anh không hay.
Ngược ngày xanh ngược về quá khứ
có trái tim đã hóa vụn vỡ.
Anh đã ước, hơn một lần anh ước rằng bản thân có thể "ngược thời gian, ngược về quá khứ" dưới những hàng cây trên mỗi con đường ấy. Thế mà, những gì anh thấy chỉ là:
Mùa thu sang hàng cây xao xác
lá rơi đầy đã qua ngày xanh
Người ta nói, con đường nào cũng có điểm cuối. Còn anh thì mong, những con đường của anh và em sẽ không có cái gọi là điểm cuối. Anh vẫn thường nói chơi như vậy. Và quả thật, chưa lần nào chúng ta đi cho hết những con đường để xem nó ra sao. Chúng ta luôn rẽ những con đường để đến được những nơi mình cần đến. Nhưng sao em lại chọn lối rẽ cho chuyện chúng mình? Lối rẽ ấy đã để lại hậu quả nghiêm trọng, mà có lẽ ở một nơi nào đó, em cũng sẽ tự hỏi như anh, rằng "nếu số phận may mắn hơn, liệu em có rẽ và bỏ anh lại như thế này không?"

Tạm biệt em, mối tình dang dở. Tạm biệt những tháng ngày anh chẳng thể gọi tên. Chỉ biết gọi chúng là "những mùa nhớ". Và nơi anh, có trái tim đã một lần "vụn vỡ".

LỜI BÀI HÁT
Chỉ còn những mùa nhớ

Góc phố này nơi mình quen nhau
có những chiều mưa rơi ướt vai
có những lần mình hẹn ngày mai
hẹn yêu mãi hẹn chung lối đi.

Có một lần anh chẳng qua nữa
cứ thế xa xa mãi nơi em,
để những mùa nhuộm màu thương nhớ
phố xa xôi đã vãng người qua.

Còn lại anh còn bao yêu thương
nơi góc phố bóng em xa mờ
và con tim anh dành nơi ai
là bờ vai là màu tóc rối.

Mùa thu sang hàng cây xao xác
lá rơi đầy đã qua ngày xanh
ngược ngày xanh ngược về quá khứ
có trái tim đã hóa vụn vỡ.

Chỉ còn những mùa nhớ - Bài cảm nhận

Description: Góc phố này nơi mình quen nhau có những chiều mưa rơi ướt vai có những lần mình hẹn ngày mai hẹn yêu mãi hẹn chung lối đi.
  • Uploaded by: Alius
  • Views:
  • Share

    0 nhận xét:

    Post a Comment

     

    Contact Form

    Name

    Email *

    Message *

    Copyright © Mộc Blog's | Designed by Templateism.com | Blogger Templates