Top

Nov 4, 2016


rất nhiều thứ con người xin, nhưng xin thời gian qua mau thì chắc không mấy người như Lam Phương. Bởi vì có xin mọi thứ trên đời mà không có thời gian để "hưởng" thì không biết xin để làm gì. Có lẽ vì tủi cho phận đời long đong lênh đênh và cái khổ quá nhiều mà người nghệ sỹ đã trải lòng và viết lại những suy tư, vương vấn trong lòng.

Buồn nào hơn đêm nay?
Buồn nào hơn đêm nay!


Thoạt nghe có vẻ đó là một câu hỏi, nhưng có vẻ không hẳn là như thế, tôi nghĩ đó cũng được xem như một câu cảm thán. Một lời cám cảnh vì thực tại mà chợt thốt lên lời. Tôi vẫn chẳng thể nào hiểu được vì sao Lam Phương lại đặt tên bài hát là Xin thời gian qua mau? mà không là một tên nào khác? Có thể nghĩ ngay cái tên đó là câu: Buồn nào hơn đêm nay. Suy cho cùng, đó là cái hay của Lam Phương, người nhạc sỹ luôn để lại những dấu chẩm hỏi sau mỗi lần nghe ca khúc của ông. Và người có trải qua nhiều cái khổ cái đau thì mới có thể thấu những gì người nghệ sỹ nhắn gửi. Điều đó cũng giống như khi người ta xem những bức tranh nghệ thuật, họ sẽ lấy làm khó hiểu về nhiều thứ cho đến khi hiểu được câu chuyện và hoàn cảnh tác giả sáng tạo ra nó.


Thời gian qua nhanh quá, nó lướt qua dù chúng ta đã biết. Khi chúng ta để ý đến thời gian, thì cảm thấy mọi thứ đều khẩn cấp; khi chúng ta không để ý đến thì thời gian trôi qua đều đặn. Khi thềm năm mới sắp tới cũng là lúc mỗi người chúng ta có thời gian mà nhìn lại cuộc đời mình trong bao năm qua, chí ít cũng là năm vừa qua. Người nghệ sỹ buồn, chịu không nổi đã phải thốt lên:

Buồn nào hơn đêm nay
Khi ngoài kia bão tố đầy trời.
Từng cánh lá cuốn gió
Rơi vào lòng đêm thâu.
Thương thầm mối tình ngâu.

Ngày về ôi xa quá.
Cánh nhạn còn miệt mài.
Trong nắng hồng mê say.
Lạc bầy chim chíu chít.
Hai phương trời cách biệt.
Đêm chờ và đêm mong.


Có lẽ, chẳng cái buồn nào buồn bằng nỗi buồn người xa quê hương xứ sở. Người có điều kiện buồn cái buồn của người có điều kiện. Còn với Lam Phương, khi bôn ba ở xứ người với nhiều nghề nghiệp, phải khó khăn lắm mới có thể ổn định gia cảnh, chẳng những thế còn phấn đấu, hy vọng sống dậy niềm đam mê của mình và vợ. Khi người nghệ sỹ bị vây khốn trong cái vòng xoáy của cơm áo gạo tiền, có mấy ai còn tâm sức để mà sáng tạo? Thế mới thấy được cái tài và tâm hồn sống với nhạc mãnh liệt thế nào nơi Lam Phương. Dù khổ, dù buồn ông vẫn biết cách biến chúng thành những nhạc phẩm để lai cho đời.

Ta đã quen, quen từng hơi thở.
Quen tiếng cười và sóng mắt đưa tin
Tám mùa đông cây rừng khô trụi lá.
Chưa bao giờ một phút sống xa nhau.

Thương những khi trăng tà soi xóm vắng.
Đưa nhau về anh viết thành bài ca.
Thương những khi trưa hè nghiêng nắng đổ.
Hắt hiu buồn tiếng vọng nhè nhẹ đưa.


Ông và vợ, nghệ sỹ Túy Hồng, dù có phải lênh đênh vượt muôn trùng sóng đến với xứ người, lao tâm khổ tứ trăm bề vẫn cùng dìu nhau nuôi dưỡng yêu thương và đam mê ca hát, nhạc kịch của mình. Với Lam Phương, những thời khắc đó ông nhớ từng chi tiết dù là nhỏ nhặt nhất. Không chỉ thói quen, tiếng cười, sóng mắt, mà còn đến từng hơi thở. Người nghệ sỹ cần những cái nhạy cảm đó, bởi nếu thiếu sự tinh tế và để ý thì sẽ chẳng bao giờ có thể cảm nhận cuộc sống này chi tiết được như vậy. Có cảm nhận nhiều thì ngôn từ sẽ nhiều hơn người bình thường. Đó chính là điều nổi bật trong các sáng tác của ông. Người nghe có thể thấy những ca từ hoa mỹ nơi các nhạc sỹ cùng thời với Lam Phương, nhưng chẳng ai có ca từ chân chất, mộc mạc như Lam Phương. Đó cũng là lý do, người nghe dễ đồng cảm và nhận ra đâu đó bản thân khi nghe nhạc Lam Phương.

Dù rằng sau mưa bão.
Gió hiền hòa lại về.
Vẫn thấy lòng hoang vu.
Cuộc đời là hư vô.
Bôn ba chi xứ người.
Khi mình còn đôi tay.


Tôi biết đến Lam Phương qua loạt series trung tâm Paris By Night. Tôi nhanh chóng bị thu hút và biết nhiều hơn về người nghệ sỹ này. Đúng như bác Nguyễn Ngọc Ngạn đã nói, "Lam Phương có rất nhiều bài hát hay, nhưng ngại giới thiệu". Tôi nghĩ lẽ thường con người ta cũng vậy. Khi phải trải qua quá nhiều sóng gió trong đời, thì những ngày tháng cuối đời chỉ muốn yên ổn mà sống. Không ham gì công danh hay nổi tiếng gì đó. Những lời bộc bạch người nghệ sỹ già mộc mạc khiến bao người phải chạnh lòng.

Xin cảm ơn người nhạc sỹ đã lao tâm mà để lại cho âm nhạc Việt những bài ca sống mãi với thời gian.

[accordion] [item title="XEM LỜI BÀI HÁT XIN THỜI GIAN QUA MAU"]
Buồn nào hơn đêm nay.
Buồn nào hơn đêm nay
Khi ngoài kia bão tố đầy trời.
Từng cánh lá cuốn gió
Rơi vào lòng đêm thâu.
Thương thầm mối tình ngâu.

Ngày về ôi xa quá.
Cánh nhạn còn miệt mài.
Trong nắng hồng mê say.
Lạc bầy chim chíu chít.
Hai phương trời cách biệt.
Đêm chờ và đêm mong.

ĐK
Ta đã quen, quen từng hơi thở.
Quen tiếng cười và sóng mắt đưa tin
Tám mùa đông cây rừng khô trụi lá.
Chưa bao giờ một phút sống xa nhau.

Thương những khi trăng tà soi xóm vắng.
Đưa nhau về anh viết thành bài ca.
Thương những khi trưa hè nghiêng nắng đổ.
Hắt hiu buồn tiếng vọng nhè nhẹ đưa.

Buồn nào hơn đêm nay.
Buồn nào hơn đêm nay.
Khi tình xuân đã úa bụi đời.
Nhiều lúc biết trách móc.
Hay giận hờn vu vơ.
Chỉ làm phí ngày thơ.

Dù rằng sau mưa bão.
Gió hiền hòa lại về.
Vẫn thấy lòng hoang vu.
Cuộc đời là hư vô.
Bôn ba chi xứ người.
Khi mình còn đôi tay. [/item] [/accordion]
[full_width]

Xin Thời Gian Qua Mau - Lam Phương

Description: Buồn nào hơn đêm nay Khi ngoài kia bão tố đầy trời. Từng cánh lá cuốn gió Rơi vào lòng đêm thâu. Thương thầm mối tình ngâu.
  • Uploaded by: Alius
  • Views:
  • Share

    0 nhận xét:

    Post a Comment

     

    Contact Form

    Name

    Email *

    Message *

    Copyright © Mộc Blog's | Designed by Templateism.com | Blogger Templates