Dường như ta đã... quên... hay Dường như ta đã... yêu... và cũng có thể là Dường như ta đã... mất nhau...
Dường như ta đã... |
Khi anh cất những lời hát đầu tiên của bài hát thì cũng là lúc anh tự hỏi chính mình những câu đại loại thế. Có người nói vì anh yêu nên mới có cái bài tập về nhà là "tập để quên" ấy.
Ừ, thì nghĩ cũng đúng nhưng sao khó quá em à. Hát như cô ca sĩ Mỹ Tâm thì em có biết:
Mây cũng tiếc nuối tình chúng ta những ngày qua
Mây buồn tha thiết, áng mây trôi đi lặng lẽ
Cuộc tình ngày nào nay cũng thôi trôi xa mãi.
Những áng mây ngày nào anh gửi gắm bao tâm tư chuyển đến em giờ cũng thấy buồn cho chuyện chúng mình. Ngỡ là đẹp mà nay cũng phải đường ai nấy đi, và tất cả cũng đi vào quên lãng. Chúng ta chia tay nhưng cả lời nói cuối cùng hai ta cũng chẳng thể nói với nhau, mà ra đi cách âm thầm lặng lẽ. Anh tự vấn:
Còn yêu nhau nữa không, trái tim em như lặng câm
Khi cất tiếng hát là nỗi đau chia lìa nhau
Em buồn biết mấy, biết ta xa nhau từ đây
Yêu em, yêu em mà sao vẫn cứ gian dối.
Anh vẫn hát bài hát ấy, nhưng đến mỗi đại từ "anh" hay "em" thì anh lại lỗi nhịp. Anh cũng chẳng màng anh đang hát cái gì và hát đến đâu nữa, chỉ biết nhớ đến đâu hát đến đó. Dòng suy nghĩ duy nhất trong anh luôn đầy rẫy những câu hỏi vì sao? Sao nó nhiều thế nào thì anh cũng vấn mình ngần ấy những câu hỏi vì sao.
Buồn biết mấy khi nghĩ đến ngày mai chẳng thể gặp em như bình thường. Đi với nhau gần như đã là thói quen mất rồi. Anh trách sao em có thể đành lòng mà nhẫn tâm đến thế... Đường độc bước liệu em bây giờ tâm trạng có khá hơn anh không? Hay em đã có bến bờ mới cho riêng mình?
Nghĩ đến đấy thôi anh không dám nghĩ xa xôi hơn nữa. Chỉ hy vọng ở bờ bến lạ nào đó em luôn được yên vui. Có lẽ cũng không cần phải nhớ đến anh như cách anh đang nghĩ đến em. Cũng không cần buồn hay tiếc nuối điều chi để thêm đau lòng em à. Anh biết em hay khóc, nhưng giờ em khóc sẽ không còn có anh ngồi bên và rút từng lớp khăn giấy để em lau khi nước mắt em ngắn dài. Anh cũng hy vọng người sau đến với em sẽ yêu anh nhiều hơn anh đã từng... Và bao chiều mưa ướt lạnh nữa...
Ngoài kia mưa đã rơi như giọt nước mắt không lời
Tình yêu đó sẽ mãi chỉ là giấc mơ như ngày thơ
Thôi mình xa cách, thôi tình đã mất
Em quay lưng cho nước mắt dâng tràn đôi mi.
Ngàn ngôi sáng kia, nay dường như đã không còn
Vì anh đã nỡ xoá hết ngàn chứng nhân duyên tình ta
Nay còn đâu nưa, nay dường như đã
Em tan đi trong nỗi xót xa riêng mình em.
"Tình đầu là tình khó phai, tình đầu là tình dang dở...", anh chẳng thể tin ai đó đã an ủi anh như vậy. Họ nói cứ như là quy luật chẳng thể nào khác được. Anh và em đã cố vượt qua nhiều cái rào cản kiểu như thế, nhưng lại rời xa nhau mà chẳng có đến một lý do... Anh mong có một ngày nào đó có thể gặp lại em và hỏi em câu hỏi ấy. Nhưng chắc lần gặp gỡ này chỉ có một không hai em nhỉ. Dẫu sao anh vẫn luôn hy vọng, rằng một ngày không xa em sẽ trở về... Vì anh muốn chứng thực một điều:
Người ơi em muốn tin, tin tình yêu anh chân thành
Dù em cố giấu nước mắt và thứ tha khi còn yêu
Yêu người tha thiết nhưng người đâu biết
Em không tin ta đã cách xa ngày hôm qua.
Anh muốn biết liệu ngày em đi, em có còn thương anh không? Rằng tình yêu chúng ta có là có thật hay chỉ là lời giả ý. Nghĩ đến những giọt nước mắt em rơi, nhiêu đó cũng đủ giải đáp cho những gì anh thắc mắc. Vì anh thực sự không muốn tin, tin rằng thực tế là em đã đi, tin rằng tình yêu chúng ta là có thật. Điều anh không muốn tin đó là chuyện chúng mình chỉ là chuyện của ngày hôm qua.
Lời bài hát
Mây buồn trôi mãi, trôi về nơi xa
Mây cũng tiếc nuối tình chúng ta những ngày qua
Mây buồn tha thiết, áng mây trôi đi lặng lẽ
Cuộc tình ngày nào nay cũng thôi trôi xa mãi.
Còn yêu nhau nữa không, trái tim em như lặng câm
Khi cất tiếng hát là nỗi đau chia lìa nhau
Em buồn biết mấy, biết ta xa nhau từ đây
Yêu em, yêu em mà sao vẫn cứ gian dối.
[ĐK:]
Giờ anh đi mãi xa, xa thật xa nơi chân trời
Tình yêu đó sẽ mãi chỉ là bóng mây trôi vào đêm
Mây buồn mây khóc, em buồn em khóc
Em không tin ta sẽ vắng xa nhau từ đây.
Ngoài kia mưa đã rơi như giọt nước mắt không lời
Tình yêu đó sẽ mãi chỉ là giấc mơ như ngày thư
Thôi mình xa cách, thôi tình đã mất
Em quay lưng cho nước mắt dâng tràn đôi mi.
Ngàn ngôi sáng kia, nay dường như đã không còn
Vì anh đã nỡ xoá hết ngàn chứng nhân duyên tình ta
Nay còn đâu nưa, nay dường như đã
Em tan đi trong nỗi xót xa riêng mình em.
Người ơi em muốn tin, tin tình yêu anh chân thành
Dù em cố giấu nước mắt và thứ tha khi còn yêu
Yêu người tha thiết nhưng người đâu biết
Em không tin ta đã cách xa ngày hôm qua.
Dường Như Ta Đã - Bài cảm nhận
Description: Dường như ta đã... quên... hay Dường như ta đã... yêu... Khi anh cất những lời hát đầu tiên của bài hát thì cũng là lúc anh tự hỏi chính mình những câu đại loại thế. Views:
0 nhận xét:
Post a Comment