Top

Nov 2, 2016


Khi nghĩ về một đời người, tôi thường nghĩ về rừng cây”... mỗi lần nghe lại bài hát này tôi lại cảm thấy tiếc nuối một điều gì đó, vì có một khoảng thời gian tôi đã rất tự hào khi hát lên bài hát này.

Tốt nghiệp đại học xong, tôi lên làm việc tại Trung tâm Chữa bệnh Phú Văn, Phước Long - Bình Phước với mong muốn làm được việc có ích cho đời. Làm việc tại đây khoảng một tháng mà tôi phải về Sài Gòn vì việc riêng đến ba lần, cuối cùng tôi quyết định xin nghỉ việc, quay về thành phố, để lại bao nỗi trăn trở.


[accordion] [item title="Lời Bài Hát Một Đời Người Một Rừng Cây"] Khi nghĩ về một đời người tôi thường nhớ về rừng cây. Khi nghĩ về rừng cây tôi thường nhớ về nhiều người. Trẻ trung như cụm hoa hồng, hồn nhiên như ngàn ánh lửa chiều hôm khi gió về.

Cây đã mọc từ thủa nào trên đồi núi thật cằn khô, cây có hiểu vì sao, chim thường kéo về làm tổ, và em như cụm lan mọc từ những cành cổ thụ già kia.

Và tôi vẫn nhớ hoài một loài cây, sống gần nhau thân mới thẳng. Có một cây là có rừng, và rừng sẽ lên xanh, rừng giữ đất quê hương.

Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ giành phần ai? Ai cũng một thời trẻ trai, cũng thường nghĩ về đời mình. Phải đâu may nhở, rủi chịu, phải đâu trong đục cũng đành. Phải không em ? Phải không anh?

Chân lý thuộc về mọi người, không chịu sống đời nhỏ nhoi. Xin hát về bạn bè tôi, những người sống vì mọi người. Ngày đêm canh giữ đất trời, rạng rỡ như rừng mai nở ngày xuân. [/item] [/accordion]
Khác với tôi, Hải Đăng- bạn tôi quyết định gắn sự nghiệp với mảnh đất này, từ bỏ bao nhiêu cơ hội, điều kiện tốt đẹp ở thành phố để lên sống giữa núi rừng cùng bao nhiêu người mắc các tệ nạn xã hội. Với ước mong tạo niềm tin và giúp những học viên cai nghiện vượt qua những cám dỗ, chiến thắng bản thân để trở về hòa nhập với cộng đồng. Công việc thật khó khăn, biết bao người đã lên đây rồi lần lượt ra về, trong đó có cả tôi.

Giữa môi trường hết sức khắc nghiệt như thế, Đăng vẫn vui vẻ tươi cười “hồn nhiên như ngàn ánh lửa chiều hôm, khi gió về”, tôi khâm phục Đăng lắm. Đúng, “ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ dành phần ai! Ai cũng một thời trẻ trai, cũng từng nghĩ về đời mình phải đâu may nhờ rủi chịu, phải đâu trong đục cũng đành, phải không anh, phải không em?”. Câu hỏi cứ xoáy vào lòng tôi, không phải ai cũng chịu hy sinh như thế. Vì vậy, tôi càng quý mến và khâm phục Đăng hơn, khâm phục nghị lực, chịu thương chịu khó và sự hết mình vì cộng đồng của Đăng.

Cây đã mọc từ thuở nào, trên đồi núi thật cằn khô?”. Bình Đức lúc mới bắt đầu cũng vậy Đăng nhỉ, dân cư thưa thớt chỉ toàn là đồi núi, tình cảm và điều kiện sinh hoạt thiếu thốn. Những khó khăn đó đã khiến mọi người từ chối lên mảnh đất cằn khô và môi trường đầy những hiểm nguy. “Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ dành phần ai!”. Nhờ có những người như Đăng nên cây đã mọc được ở nơi này, tình cảm con người cũng dần ấm lên, bao nhiêu người đã tìm lại được niềm tin trong cuộc sống, điều đó thật ý nghĩa và đáng quý biết bao.

“Chân lý thuộc về mọi người, không chịu sống đời nhỏ nhoi. Xin hát về bạn bè tôi, những người sống vì mọi người, ngày đêm canh giữ đất trời, rạng rỡ như rừng mai nở... chiều xuân!”. Tôi đã thật tự hào về Đăng, đời cần biết bao những con người như thế. Cảm ơn nhạc sĩ Trần Long Ẩn đã sáng tác một ca khúc hay cho đời.
[full_width]

Một Đời Người, Một Rừng Cây - Trần Long Ẩn

Description: hi nghĩ về một đời người tôi thường nhớ về rừng cây. Khi nghĩ về rừng cây tôi thường nhớ về nhiều người. Trẻ trung như cụm hoa hồng, hồn nhiên như ngàn ánh lửa chiều hôm khi gió về.
  • Uploaded by: Alius
  • Views:
  • Share

    0 nhận xét:

    Post a Comment

     

    Contact Form

    Name

    Email *

    Message *

    Copyright © Mộc Blog's | Designed by Templateism.com | Blogger Templates